Giúp người nghèo dị tật +neo đơn+H.S giỏi
Tháng 7-2014 gia đình ông bà Tạ Thúc Định đã gởi về 50 USD gởi tặng cho ông Lê Phúc (nghèo bị dị tật -sau khi đọc bài báo nêu lên hoàn cảnh khó khăn của ông ta do ô. Tín chuyển ), đã nhờ nhóm thiện phúc trao lại. Chúng tôi đã về tận nhà xem xét cuộc sống, thì được biết gia đình ông đang bận sửa nhà và xét thấy hoàn cảnh cũng hơi khó khăn Chúng tôi đã trao số tiền 1.000.000đ cho gia đình ông
Hoàn cảnh gia đình Ô.Lê Phúc
Đến ngày 20-8-2014 Hội Thiện Nguyện Tha Nhân ở Mỹ đã gởi về 450 USD để tài trợ cho những gia đình sau :
- Gia đình bé Kim Nhi học giỏi và có em Kim Ngân bị mù hoàn cảnh khó khăn = 3.000.000 đ VN .G/đ đã trích ra 1 số tiền để mua cho em 1 chiếc xe đạp mới hầu tạo điều kiện tốt cho em đi học (vì trường quá xa)
Đại diện nhóm thiện Phúc trao tiền cho g/đ bé Kim Nhi
Đại diện nhóm Thiện Phúc cùng bé Kim Nhi và xe đạp mới mua
- Gia đình mệ Mừng già neo đơn ,phải nuôi người con bệnh tật đã được trợ cấp hằng năm giống như bé Kim Nhi
số tiền là 3.000.000 đVN
Đại diện nhóm Thiện Phúc trao tiền cho bà Mừng
- Gia đình Ô. Lê Phúc : sau khi xem bài báo Hội Tha nhân quyết định tặng ô.Lê Phúc 3.000.000 đ VN góp phần vào việc sửa chữa nhà ở
Đại diện nhóm hiện Phúc trao tiền cho Ô.Lê Phúc
Ngoài ra Hội Tha nhân đã giúp đỡ cho gia đình Ông Nguyễn Đôn Huề có hoàn cảnh khó khăn : chồng bị đau ung thư ở giai đoạn cuối , vợ bị đau tim khá trầm trọng
Đai diện nhóm Thiện Phúc trao tiền cho g/đ Ô.bà Huề
Sau đây chúng tôi xin trích toàn bộ những lá thư của nhóm Thiện Phúc và sự trả lời của Ô.Bà Tạ Thúc Định cùng đại diện hội Thiện Nguyện Tha Nhân :
Vinabertson@aol.com
Đại diện hội Tha Nhân anh xin cám ơn em và gđ đã hoàn tất chu đáo việc phân phối số tiền trợ giúp.
Anh Hữu
In a message dated 8/24/2014 9:46:00 A.M. Pacific Daylight Time, puppy86hue@yahoo.com writes:
Hide message history
Kinh thăm anh chị cùng Hội Thiện Nguyện Tha NhânNgày hôm nay chúng em đã hoàn tất công việc từ thiện do anh và Hội thiện nguyện tha nhân tài trợ. Thay mặt nhóm Thiện Phúc em xin tường trình 3 gia đình đã được anh và Hội Tha nhân quan tâm .1- Gia đình bé Kim Nhi : Chúng em đã về nhà để xem xét thực tế về hoàn cảnh gia đình và việc học tập của bé Kim Nhi . Em nhận xết như sau :- Cuộc sống của gia đình và nhà cửa có tiến bộ hơn các năm trước- Bé Kim Nhi năm nay lớp 11 vẫn còn học giỏi, xứng đáng tài trợ kinh phí để học tập, trường xa và cần học thêm nên em sẽ trich 1 phần tiền để mua chiếc xe đạp mới thay thế chiếc xe đã cũ và hư hỏng quá nhiều- Còn bé Kim Ngân tuy mù cả hai mắt nhưng vẫn lạc quan yêu đời- Em đã trao số tiền 3.000.000.đ VN cho bé Kim Nhi và Kim Ngân dưới sự chứng kiến của nhóm Thiện Phúc và mẹ của 2 bé- Em xin đính kèm một số hình ảnh cụ thể.2- Em đã liên hệ với nhà báo để mời anh Lê Phúc đến nhà em để nhận 3.000.000 đ VN tài trợ việc sữa nhà của anh . Em không về nhà anh ta nữa vì quá xa vả lại cũng đã tìm hiểu gia cảnh đầy đủ rồi- Em đính kèm hình ảnh cụ thể3- Bà Cụ Mừng : cuộc sống vẫn không có gì khả quan. Năm nay bà 82 tuổi bà mới bị đau chân, bửa nay trông bà ốm quá và có phần hốc hát vẫn còn nuôi người con còn bệnh tật mà anh đã thấy. Khi nhận được 3.000.000đVN bà đã khóc vi vui sướng và cảm động trước sự giúp đỡ của Hội .- Em đình kèm những hình ảnh cụ thể .Nhận được thư này anh trả lời cho em biết để yên tâm không bị thất lạcThay mặt nhóm Thiện Phúc em xin chân thành thật cám ơn anh và HộiThiện nguyện tha nhân đã quan tâm giúp đỡ những người gặp hoàn cảnh khó khăntrong đời sốngTM. NHÓM THIỆN PHÚCTrần Công KhanhOn Friday, August 15, 2014 2:16 AM, "Vinabertson@aol.com" <Vinabertson@aol.com> wrote:Em Khanh,Như đã hứa, hội Tha Nhân hôm nay sẻ gởi em $450US, chia ra như sau:-- Gia đình bé Kim Nhi $150US-- Gia đình bà Mừng $150US-- Gia đình ông Lê Phúc $150USHội thiết nghỉ 1 đời mang bộ mặt kinh dị thế kia thật rất đau khổ và đáng thương.Hội muốn chia xẻ niềm vui với gđ ông Phúc sau khi hoàn tất việc sửa sang căn nhà của ông ta.Hội củng thành thật ca ngợi công tác thiện nguyện chu đáo và khôn khéo của em và gđ.Thân mến chúc em và gđ nhiều sức khỏe.Đại diệnAnh HữuIn a message dated 7/29/2014 10:09:47 A.M. Pacific Daylight Time, puppy86hue@yahoo.com writes:Kính thăm Dì DượngSau khi liên hệ với ban biên tập NETCODO cháu đã về tận nhà của ông Lê Phúc để trao số tiền do gia đình Dì Dượng gởi tăng cho ông ta đồng thời xem xét thưc tế về hoàn cảnh gia đình của ông như thể nào có đúng như trong bài báo đã đăng không?.Nhà ông Lê Phúc ở huyện Hương Thủy cách Huế chừng 15 km đì vào đường làng nhỏ hẹp nhưng đã được rải nhựa nên rất dễ đi . Đến nơi thấy đang sửa nhà ,cháu gởi đến dì dượng 1 số hình ảnh cụ thể để dì dượng đánh giá về hoàn cảnh của ông ta như thế nào ngoài khuôn mặt khá kinh dị .Trao đổi vài câu chuyện cháu thấy có vài điểm không giống như bài báo đã trình bày .Cháu hỏi : anh bán vé số ngày lời được bao nhiêu ? ông ta đáp : dạ vài chục ngàn. - Như vậyanh đi xe máy(Honda) chỉ vừa đủ tiền xăng lên về hơn 30km chưa kể ở tại Huế ăn cơm trưa .Anh chỉ "dạ " và không có ý kiến !!!Qua hình ảnh cụ thể và bài báo dưới đây dì dượng và các em cùng các vị hảo tâm đánh giá và xem xét một cách khách quan hoàn cảnh của ông ta ra sao???Vài hàng kính tường trình cho Dì dượng rõ .Nhận được thư dì dượng tin cho cháu biết để yên tâm không bị thất lạc .CháuTrần Công KhanhXEM BÀI BÁO DO BAN BIÊN TẬP NETCODO THỰC HIỆN :Xót thương cuộc đời bất hạnh của người đàn ông có khuôn mặt "ma quái"
Cập nhật 16:35 13/05/14(NetCodo) "Những người yếu bóng vía nhìn thấy tôi thì hét lên rồi bỏ chạy, tôi cũng tự nhủ rằng hạn chế tiếp xúc với mọi người, nhưng với cái nghề bán vé số hiện nay làm sao mà không tiếp xúc được, đôi khi tôi phải vừa lấy tay che mặt vừa mời khách mua…" ông Phúc buồn rầu nói.
Ông Phúc và gương mặt biến dạngCũng đã gần 40 năm từ cái ngày bà Trần Thị Bằng (sinh năm 1958), trú tại tổ 12, An Khánh, phường Thủy Lương, TX Hương Thủy quyết định lấy ông Lê Phúc (sinh năm 1957)- người từ khi lọt lòng đã có khuôn biến dạng “người không ra người, quỷ không ra quỷ” cũng là cái ngày bà bị người thân ghét bỏ. Nhưng bà vẫn quyết định đến với ông vẫn mong có ngày ông được trở thành “người”Người đàn ông có khuôn mặt "ma quái"Về làng An Khánh, TX Hương Thủy hỏi về ông Phúc thì chẳng ai xa lạ gì với người đàn ông này. Con đường vào nhà ông Phúc quanh co, vòng vèo, khó nhớ. Người dân tốt bụng trong làng đã dẫn chúng tôi đến tận căn nhà nhỏ của ông nằm sâu trong xóm. Ông tên Lê Phúc năm nay 57 tuổi có một khuôn mặt “ma quái” mà ai nhìn cũng phải khiếp.Nhận thấy có người đến, ông Phúc đang nằm trên chiếc giường tre củ kỷ, ông vịn tay vào cửa sổ gần giường từ từ trở dậy ồm ồm cất tiếng mời gọi chúng tôi vào nhà. khập khiễng đi bưng ghế để tiếp khách.Tiếp chuyện chúng tôi, ông không dám nhìn thẳng mà chỉ vu vơ nhìn đâu đó để trò chuyện, ông nói “tôi may mắn được vợ (bà Bằng - PV) không chê về ở với tôi, nếu không cuộc đời tôi không biết bây giờ biết sống làm sao nữa”.Ông kể, trước đây vào năm 1976 ông Phúc và bà Bằng đã vượt qua bao nhiêu ngăn cản để đến với nhau, sống với nhau có được 3 mặt con nhưng tại hoàn cảnh nghèo nàn không lo được cho con cái ăn học. Bây giờ tuy đã khôn lớn, do không được học hành nên các con ông phải lao động chân tay kiếm sống. Nhưng do ảnh hưởng di truyền từ ông nên những người con tội nghiệp này không được khỏe mạnh như bao người, bởi vậy cũng không có ai thuê làm việc lâu dài mà chỉ thuê làm công tính từng ngày, làm công từng ngày từng bữa cuộc sống rất khó khăn.
Ông Phúc và bà Bằng đã vượt qua nhiều ngăn cản để đến với nhauKhi được hỏi về các con, ông Phúc than ngắn thở dài “Các con tôi đang làm thuê ở ngoài Bắc, lương năm cọc ba đồng không nuôi nổi bản thân, đến ngày tết cũng không có tiền để về thăm gia đình. Những ngày tết đối với vợ chồng tôi phải chăng chỉ là những ngày được ăn no hơn ngày thường thôi”.Ông Nguyễn Tàu (83 tuổi, hàng xóm với ông Phúc) cho biết: “Ông Phúc có khuôn mặt dị dạng từ lúc sinh ra, tôi ở gần nhà ông Phúc cũng khá quen với khuôn mặt của ông ấy, vậy mà có lần phải “đứng tim” khi gặp ông ấy trong buổi tối. Chắc tại do bị quái thai nên ông Phúc có sức khỏe yếu ớt lắm, có làm được việc gì nặng đâu, còn vợ thì bị sỏi mật gần 10 năm nay không làm được việc gì nên hàng ngày ông phải đi bán vé số chạy vạy từng bữa ăn. Nghĩ cũng tội cho ông mà chúng tôi chẳng giúp được gì!”.Thấy chúng tôi có vẻ ái ngại khi trò chuyện, ông Phúc đưa tay sờ lên khuôn mặt bảo: “Cả cuộc đời tôi phải mang khuôn mặt quái quỷ này! Có lần, mời một phụ nữ mua vé số lúc bà ấy quay lại nhìn tôi bà hét lên rồi bỏ chạy, cứ như là gặp ma . Người lớn mà vậy huống gì trẻ con”.Trước đây ông Phúc thường tìm đến những quán cà phê, quán nhậu hoặc tụ điểm có đông người trong thành phố Huế để chào bán vé số, nhưng vì hiện nay mỗi lần đi bộ nhiều ông thường chóng mặt có lần đã ngất xỉu ngoài đường nên từ đó đến nay ông ngồi bán một chỗ trước cổng phụ của Bệnh viện trung ương Huế.Ước mong có được "mặt người"Trong cuộc trò chuyện, bà Bằng vợ ông Phúc không có một lời oán trách hay than vãn về phận mình. Bà luôn hy vọng và tin yêu vào cuộc sống, vẫn mong có ngày ông Phúc có được khuôn mặt như bao người. “Tôi và ông đã có duyên phận với nhau thì phải cùng nương tựa nhau mà sống, trước đây khi còn khỏe mạnh không ốm đau gì thì tôi làm nuôi ông. Nhưng bây giờ không làm gì được nữa có ngày không có cái để ăn, mặc dù sức khỏe ông yếu ớt nhưng hàng ngày ông vẫn đi bán vé số kiếm được 30- 40 ngàn có tiền mua gạo” Bà Bằng tâm sự.Sống trong căn nhà dột nát ở xóm nhỏ cũng thuộc dạng nghèo nhất làng, tuổi thơ của ông Phúc là những tháng ngày bị chúng bạn chê cười, mọi người xa lánh. Vì nhà nghèo, bà Bằng với căn bệnh sỏi mật trong người cần phải chữa trị ấy vậy mà bà không cần quan tâm để mặc cho số phận đưa đẩy, bởi phải chạy ăn từng bữa lấy đâu ra số tiền lớn mà chữa trị đây.Bà Bằng cho hay “Tôi không lo lắng về sức khỏe của mình nhiều, vì có lo cũng chẳng làm gì được. Với bệnh tình của tôi muốn chữa trị phải tiêu tốn nhiều tiền, thôi “trời kêu ai thì nấy dạ” chứ biết phải làm sao”.Ông nói xen vào “Vợ tôi bị bệnh muốn chữa trị cũng phải cần số tiền lớn, tôi thương lắm nhưng tiền không có phải biết làm sao. Nhà nghèo, thôi thì đành cam chịu số phận ông trời đã an bài vậy!”. Nói đến đây ông như cứng miệng, đôi mắt rưng rưng."Ông trời cho tôi sống chừng này cũng nhiều rồi, tôi chẳng mong ước gì thêm. Những đêm ngủ, tôi chỉ ước khi mở mắt ra sẽ được nhìn thấy chồng tôi khỏe mạnh, khuôn mặt bình thường như bao người thì còn gì hạnh phúc hơn nữa”, bà Bằng nghẹn ngào chia sẻ.Nghĩ đến việc bà Bằng vẫn ngày đêm mong ông có được khuôn mặt “người” , ông Phúc vò đầu đôi mắt lim dim. Ông bảo: “Khuôn mặt tôi từ khi lọt lòng đã như thế, tôi cũng ước muốn mình có khuôn mặt bình thường lắm chứ, sung sướng gì đâu mỗi khi ra đường là mọi người khiếp sợ, những người yếu bóng vía nhìn thấy tôi thì hét lên rồi bỏ chạy, tôi cũng tự nhủ rằng hạn chế tiếp xúc với mọi người, nhưng với cái nghề bán vé số hiện nay làm sao mà không tiếp xúc được, đôi khi tôi phải vừa lấy tay che mặt vừa mời khách mua…" ông Phúc buồn rầu nói.Ông Tàu- hàng xóm nhớ lại “nhiều lần sang nhà vợ chồng ông Phúc chơi nhìn bữa cơm của gia đình ông rất đạm bạc. Tôi vẫn hay nghĩ là ông bà ăn chay. Bởi ngoài nồi cơm nhỏ, trên mâm chỉ toàn là rau tập tàng hoặc rau xanh trồng quanh nhà không có một miếng thịt, miếng cá nào. Nhiều lần nhìn thấy thế tôi gặng hỏi thì biết được vợ chồng ông ấy ăn như vậy bởi không có tiền nhiều để mua thịt, cá…”
Ông Nguyễn Sinh- tổ trưởng tổ 12, Thủy Lương, TX Hương Thủy, nơi vợ chồng ông Phúc sống cho biết “Gia đình ông Phúc là một hộ nghèo nhất trong tổ, hoàn cảnh của ông ông bà thật đáng thương. Ông Phúc thì bị quái thai sức khỏe yếu ớt, bà Bằng thì bệnh tật trong người không có tiền chữa trị, nằm viện một thời gian dài, nhà hết tiền nên trốn viện về nhà không điều trị nữa. Hàng tháng chính quyền có hỗ trợ 270.000 đồng cộng với khoản tiền ít ỏi của ông Phúc kiếm được từ việc bán vé số hàng ngày không đủ trang trải, cuộc sống hết sức khó khăn, chật vật”.Rời ngôi nhà ông bà khi bóng chiều đang dần tắt, hai ông bà đáng thương đứng cạnh nhau nắm tay tiễn biệt chúng tôi. Thoạt quay lại, nhìn thấy ông bà vẫn lạc quan, vẫn còn đâu đó một niềm tin vào điều kỳ diệu sẽ đến với ngôi nhà nhỏ. Có một cảm giác gì đó tuy không rõ ràng trong suy nghĩ chúng tôi nhưng sao mà nhoi nhói. Bởi giữa cuộc sống hiện đại này vẫn còn có chuyện như trong cổ tích, vẫn còn tin ở phép nhiệm màu.Mọi sự giúp đỡ xin gửi về địa chỉ: Lê Phúc, tổ 12, An Khánh, phường Thủy Lương, TX Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên Huế; hoặc Ban Biên tập Nét Cố đô, 51C- Hai Bà Trưng, TP Huế.Bài, ảnh: Đăng Hậu.Cháu Khanh thân,Dì Dượng cám ơn cháu đã dành nhiều thì giờ và công sức tìm hiểu gia đình Ô. Phúc và đưa quà đền tận địa chỉ của ông ta. Theo thực tế, thì ông ta cũng không có gì khó khăn lắm trong cuộc sống so với nhiều người. Âu cũng là một viêc thiện, theo ý nguyện của các em con Dì, sau khi đọc bài báo của cháu Tín gởi sang. Dì chỉ muốn nhờ cháu gởi cho Tòa Báo, đẻ nhờ họ chuyển giùm, không ngờ cháu tìm và đưa đến tận nơi, thiệt mất công cháu quá.Một lân nữa, Dì Dương cám ơn cháu nhiều và chúc gia đinh cháu an vui, hạnh phúc và gặp mọi điều lành. Trời Phật chứng giám cho lòng tốt của cháu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét